Prof. Hung Nguyen Xuan (H. Nguyen-Xuan) (Corresponding author) is Director of CIRTech Institute, Ho Chi Minh City University of Technology (HUTECH), Viet Nam. He received his Ph.D. in Computational Mechanics from The University of Liège (Belgium) in 2008. He has collaborated with leading research institutions and universities around the world such as National University of Singapore (NUS
BÍCH NGỌC-MÙA THU TRONG MƯA 05-Nho Mot Chieu Xuan.flac download. 36.8M . 06-Mua Thu Trong Mua.flac download. 26.3M . 07-Yeu.flac download. 30.4M Fullscreen/Exit Fullscreen f. Mute/Unmute m. Seek % 0-9. 0.25x 0.5x 0.75x 1x 1.25x 1.5x 1.75x 2x 3x. 00:00. 05:03.
[EDIT - FULL] Vị Bắc Xuân Thiên Thụ - Hưu Đồ Thành Romance Truyện: Vị Bắc Xuân Thiên Thụ Thể loại: Cổ đại, đại thúc, tam giáo cửu lưu, HE Tác giả: Hưu Đồ Thành Editor: Xuân Fong *** Mã hậu đào hoa mã tiền tuyết, kỳ liên bất đoạn tuyết phong miên.
Ngọc Xuân Lâu Tập 43/43 vietsub trọn bộ hd kể về nhà Minh năm Long Khánh. Tiểu thư con nhà quan gia Lâm Thiếu Xuân, phụ thân bị vu oan là tham quan chết thảm, rơi vào khốn cảnh người mất nhà tan .Buộc phải sống, cô bắt đầu học kịch tại gánh mãi nghệ .Và rồi gặp gỡ công tử giàu có Tôn Ngọc Lâu.Tôn Ngọc Lâu đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Ngoc Tuan CHAU | Cited by 78 | of The University of Danang, Da Nang | Read 16 publications | Contact Ngoc Tuan CHAU
Ngọc Thị Xuân Thu Chương 27: Sữa Chương trước Chương tiếp Công tử Xuất nhìn xuyên qua rèm xe, thấy Ngọc Tử như con gà gỗ đang ngơ ngác, sắc mặt xanh mét, hai tay chắp lại thì hắn bật cười lớn. Nụ cười này khiến hai mắt hắn vốn đã như ngọc lưu ly, dưới ánh mặt trời chiếu rọi lại càng thêm rạng rỡ, sóng mắt lấp lánh.
4zeCyE. Tác giả Lâm Gia ThànhEdit Yan PurpleBeta Heo con10488221_821978811190123_6929703996063602368_nChỉ nhìn thoáng qua Á, Ngọc Tử theo phản xạ vội cúi đầu, lặng lẽ lui ra sau đám trong đám đông, Ngọc Tử dừng bước đứng nhìn kia, nàng thật sự không có hảo cảm với Á nhưng từ khi tới Lâm Truy rồi, nàng bị mua đi bán lại nhiều lần, nếm đủ chua xót, mỗi khi đêm vắng người, còn có đôi khi nhớ đến ánh mắt Á nhìn nàng. Ánh mắt ấy có thể khiến người ta cảm thấy ấm áp. Có lúc, nàng thậm chí còn nghĩ, nếu như lúc đó đi theo Á, cùng hắn sống cuộc sống vợ chồng, nói không chừng còn tốt hơn bây niên kia vừa thấy Á bước ra, gương mặt tái nhợt, hai chân không khỏi run rẩy. Hắn vội vàng quay đầu lại nhìn về phía phụ thân của đi đến trước mặt thiếu niên, kiếm đặt trước ngực, cười lạnh nói “Tiểu nhi kia, vừa rồi khi ngươi nhìn chằm chằm những người đó, ánh mắt như sói, tại sao chỉ chớp mắt lại thành con cừu non rồi?”Châm biếm xong, hắn trợn mắt quát, “Hả! Ngươi là người Tần, không dám ứng chiến?” Giữa tiếng quát, hắn vèo một cái, trường kiếm trong tay đặt thẳng lên mũi thiếu niên người Tần kia hai mặt nhìn mặt của đại hắn râu ria kia xanh mét, hắn trợn trừng hai mắt, mấy lần muốn lao tới chắn trước mặt nhi mỗi lần muốn duỗi chân ra thì lại rút lại. Chuyện giết người trên đường là việc nhỏ, bị người giết cũng là việc nhỏ. Nhưng chỉ dám giết người mà không dám ứng chiến, đây mới là chuyện vô cùng nhục nhã! Hắn đưa chân ra, từ nay về sau, phụ tử hai người trước bao người như vậy, sẽ bị người đời khinh kiếm lạnh lẽo của Á chỉ thẳng vào mũi của thiếu niên kia. Ánh sáng vàng rực, dưới ánh nắng chói chang tản ra hàn ý thấu niên kia rõ ràng là rất sợ hãi, hắn thét lên một tiếng, té xuống thét vừa thốt ra, mọi người đang đứng xem thở dài khe khẽ, một tiếng nói cao ngạo truyền đến, “Người đâu, đánh gãy hai chân những người Tần này rồi ném ra đồng hoang ngoài thành đi! Hừ! Trong Lâm Truy thành không chấp nhận loại thất phu yếu đuối này!”Mấy kiếm khách rẽ đám đông, đi về phía những người Tử nhìn thoáng qua bọn họ, đột nhiên phát hiện, những kiếm khách này đều mang kiếm thủ thành. Những người này chính là người phụ trách trị an của thành Lâm lúc này, giọng của người Tần trung niên kia lại u ám quát to “Khoan đã!”Các kiếm khách thủ thành dừng bước người thanh niên khoảng hai mươi tuổi, là một kiếm khách có khuôn mặt gầy bước đến trước mặt thiếu niên kia, vèo một tiếng, rút bội kiếm ra. Chỉ thấy tay phải của hắn giơ lên, ánh kiếm rực rỡ lóe lên trong không trung, trong tiếng thét hoảng sợ của thiếu niên, thanh kiếm đó cắm mạnh xuống.“Phập”Máu bắn ra tung toé khắp trong chớp mắt, thiếu niên kia đã bị hắn đâm xuyên qua ngực một cái, sinh mệnh kia giờ đã biến thành một khối thi hán râu ria kia thấy nhi tử bị giết, sau khi gầm một tiếng, hai tay che mặt, bả vai rung ra hắn người thủ thành nhìn thấy đại hán râu ria kia lại khóc đều có vẻ chán ghét, một người phun đờm xuống đất, sau khi hừ một cái, nói “Người vô dũng như vậy, muốn trở thành dũng sĩ của vương ta? Hừ! Ta thấy xấu hổ thay đó!”Hắn dẫn đồng bạn nghênh ngang rời cũng khinh miệt mà nhìn đại hán râu ria kia một cái, xoay người bước lẽ, nhi tử của đại hán râu ria kia gần như là chết trong tay Á. Lúc này, đại hán râu ria kia có thể khiêu chiến với Á. Nhưng hắn đang bận khóc lóc, nào có chút mảy may hung hãn và ý chí chiến đấu với kẻ Đây là lý do mọi người khinh miệt Tử nhìn Á đi xa, cắn răng muốn đuổi theo cám ơn nhưng lại không khi trải qua chuyện đó, khi Ngọc Tử đi tới chỗ Cung sắc mặt đã trắng bệch, hai chân không ngừng run cẩn thận hỏi, vỗ vỗ đùi cười nói “Á ở thành Tằng mạnh mẽ nhiều năm. Lại thật sự là một đại trượng phu!” Đảo mắt, hắn lại thở dài, nói “Con của ta là phụ nhân, sau này con không thể tùy tiện xuất môn nữa.”Ngọc Tử lắc lắc đầu, thấp giọng nói ” Con sẽ ra ngoài với kiếm khách.”“Con của ta lại không phải phu nhân, nào có kiếm khách chịu đi theo? Ngọc Tử cúi đầu, thì thào nói “Phụ thân, người đừng suy nghĩ nhiều, con sẽ có cách.”Cung thấy nàng khăng khăng như vậy, lắc lắc đầu, cũng không khuyên nữa. Càng ở lâu với Ngọc Tử, hắn càng phát hiện nữ nhi này cực kỳ cố chấp, nàng toàn tâm toàn ý muốn trở thành một người giàu có. Muốn nàng giống các nữ nhân khác, làm một cơ thiếp thì thật sự còn khó khăn hơn so với việc giết chết lúc Cung đang bận rộn, Ngọc Tử ôm hai đầu gối ngồi ỏ góc phòng. Cho đến khi bình thường lại, nàng mới đứng lên đi tới bên cạnh Cung, kêu lớn ” Bán sữa đây, sữa ngon nóng hổi đây, một đao tệ hai bát, sữa ngon hương vị ngọt ngào đây.”Đầu tiên, giọng của nàng còn có chút run rẩy, kêu hết những lời này, quả nhiên hơi thở xuôi hơn, trái tim run rẩy kia cuối cùng hoàn toàn khôi phục như bình ngã tư, giọng của mấy người truyền đến, “A, ở đây lại có một cửa hàng sữa nóng.”“Quái lạ! Chỉ có mấy ngày, tại sao khắp nơi đều là cửa hàng sữa nóng?”“Sữa kia chẳng những nóng, hương vị còn ngon miệng, sữa bình thường không thể sánh bằng, chúng ta vào uống một bát đi.”“Được, được.”Càng ngày càng có nhiều người tới, một thùng sữa còn lại cũng nhanh chóng bán hết. Ngọc Tử và phụ thân thu dọn một chút rồi đi phủ của công tử những ngày giá lạnh này, phủ công tử Xuất tấp nập quan lại, công tử, công chúa qua lại, đối với chiến sự của một quốc gia mà nói mùa đông là mùa có thể nghỉ ngơi bồi dưỡng sinh lực. Bởi vì quần áo cấp không đủ cho các binh lính giữ ấm, lương thảo cũng không đủ cho chiến mã chiến ngưu no cả Tần quốc chuẩn bị tấn công Tề quốc cũng đang bố trí binh mã, chờ mùa xuân đến liền tấn có chiến tranh uy hiếp, mặc kệ thứ dân hay là quyền quý đều có thể thả lỏng. Mỗi người đều cố hết sức phóng túng bản thân, tranh thủ liên tiếp cử hành yến tại ngoài điện Xuân Hoa của công tử Xuất là ngựa xe san sát, tiếng người ồn náo nhiệt phồn hoa này chẳng lên quan gì đến hai cha con. Bọn họ ăn xong bữa tối, liền về Tử không muốn về phòng sớm như vậy, nàng đứng giữa rừng trúc, vừa nghĩ chuyện lại hồi sáng, vừa lắng nghe tiếng ca hát trong Xuân Hoa điện truyền ca hát kia vang lên cho đến đầu giờ hợi mói dần dần tan đàn sáo tan hết, tiếng ồn ào náo động không còn, Ngọc Tử mới đứng dậy, chầm chập đi vào tẩm tẩm điện, công tử Xuất ngồi sau bàn, hắn vừa mới tắm rửa, mái tóc xõa trên vai bay bay, mặc một chiếc áo lông làm từ da chồn bạc. Làn da như ẩn nhưu hiện dưới áo lông trắng, khuôn mặt kia lại càng tuấn mỹ như ngọc, cực kỳ trầm tĩnh. Vài giọt nước đọng lại ở chân mày, trên mũi của hắn, lấp lánh ánh Tử chỉ liếc mắt một cái, lại vội cúi đầu. Nàng đi tới ngồi bên cạnh công tử Xuất, bắt đầu thỉnh thoảng lại đấm chân cho hắn.“Cơ hình như có tâm sự?”Tiếng nói của công tử Xuất từ sau thẻ tre vang Tử ngẩng đầu nhìn hắn một cái, thấy tầm mắt của hắn đặt trên thẻ tre, giống như chỉ thuận miệng nói. Lập tức nhẹ giọng đáp “Thiếp không có tâm sự gì cả.”Ai dà, để ngày mai khoe công lao đi, hôm nay ta phải yên lặng một tử Xuất buông thẻ tre phải của hắn vươn ra, ngón giữa nâng cằm Ngọc Tử lên để che nàng ngửa đầu nhìn mắt nhìn tử Xuất nhìn vào sóng mắt trong như nước của Ngọc Tử, cười nói “Suýt nữa bị du hiệp giết chết, cơ cũng không sợ hãi?”Hả?Hắn biết chuyện này?Ngọc Tử trợn to mắt, nàng không dám tin mà nhìn công tử Xuất, thất kinh hỏi “Người làm sao biết?”Công tử Xuất ảm đạm cười, buông lỏng nàng ra, “Ta không có gì không biết.”Hắn kiêu ngạo quá Tử cũng không để ý tới vẻ kiêu ngạo của hắn, tâm trạng ngổn ngang, thầm nghĩ. Nếu hắn đã nhắc tới việc này, ta cũng khoe công lao đi vậy nàng lùi ra sau một bước, quỳ xuống trước mặt công tử Xuất, nói “Bẩm công tử, hai trăm cửa hàng bán sữa trong bảy ngày, trừ tiền vốn đã thu lại được, còn kiếm rất được nhiều vàng.” Nàng nói xong, đầu ngẩng lên, khao khát mà nhìn công tử Xuất, cất cao giọng nói “Công tử, thiếp thật sự có thể!Thiếp có tài, không thua các thực khách khác.”Công tử Xuất như cười như không mà nhìn nàng, tiếp lời nói “Ngọc cơ muốn ban tặng cái gì?”Lời này, có chút trào phúng theo thói quen của hỏi đơn giản mà công tử Xuất vừa nói ra không hiểu vì sao, Ngọc Tử rùng mình ớn lạnh, trong đầu nàng không khỏi hiện lên, từ khi quen biết hắn và kết cục của vài lần yêu cầu ban cắn môi, Ngọc Tử dập đầu, cất cao giọng nói “Đúng! Thiếp muốn xin công tử ban thưởng.” Giọng của nàng có chút run rẩy. Bởi vì sợ mình sẽ nói không nổi, Ngọc Tử hít sâu một hơi, nhắm hai mắt, liều lĩnh nói “Thiếp cầu công tử, lấy lễ như các thực khách để đối đãi thiếp. Ăn có cá, ra phủ có xe, đi có kiếm khách theo sau!” Nói như vậy, sẽ không có người nào dễ dàng mạo phạm nàng!Một tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, cũng là mấy thị tì chuẩn bị bước vào hầu hạ công tử Xuất đi ngủ. Các nàng bước vào trong điện, liền nhìn thấy chuyện này, lập tức dừng bước, cúi đầu đi cùng, giọng nói lười biếng của công tử Xuất truyền đến, “Dùng lễ như các thực khách với ngươi?”“Đúng!” Ngọc Tử lớn tiếng nói “Thiếp có khả năng. Như mong muốn của công tử, thiếp có thể kiếm được rất nhiều tiền cho công tử!”Lời nói có khí phách, thanh thúy vang dội vừa dứt, Ngọc Tử liền im lặng, nàng ngẩng đầu lên, dưới làn mi rung rung, trong con mắt lộ ra một chút hoảng sợ, “Công tử, thiếp thực sự có tài, thiếp thực sự có khả năng. Thiếp, thiếp chỉ mong muốn được công tử bảo hộ, chỉ muốn cùng bình thường như trượng phu trong thiên hạ, không muốn bị mua đi bán lại, không muốn vô duyên vô cớ bị giết chết, tới khi già, còn có thể có được nghìn mẫu ruộng tốt để sống qua ngày.”Trong giọng nói của nàng, mang theo sự cầu tử Xuất yên lặng mà nhìn sâu trong con mắt của hắn, Ngọc Tử nhìn thấy được khuôn mặt chật vật thảm thương của mình. Nàng không muốn nhìn nữa, vội vàng cúi một lúc lâu, khi Ngọc Tử chờ đến tim cũng như chìm xuống, giọng của công tử Xuất trầm thấp truyền đến, “Ngọc cơ, ngươi là phụ nhân, ngươi không phải là trượng phu.”Giọng của hắn, có một chút ôn nhu mà chính hắn cũng không nhận ra Tử thất vọng ngẩng đầu lên, lông mi thật dài rung rung, thu lại chút ướt át trong mắt. Nàng thì thào nói “Không thể được sao?”Công tử Xuất không trả Tử nhắm hai mắt này, trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng là vẻ tái nhợt như hoa lê trong mưa, nước mắt trên lông mi rung rung, khiến người khác yêu thương, cực kỳ động lòng nhiên, một cánh tay mạnh mẽ vươn ra, trong nháy mắt nàng rơi vào một vòng tay dịu dàngCông tử Xuất ôm ôm nàng vào lòng, cúi đầu mà nói “Ngọc cơ” hắn hôn lên khóe môi của nàng, thì thào nói “Mạng người vốn như cây cỏ. Chỉ là chết mà thôi, cơ hà tất bi thương như vậy?” Trong giọng nói của hắn có sự coi thường sinh mệnh, đồng thời cũng mang theo nỗi thương tiếc như có như thở ấm áp của hắn phả vào mũi Ngọc Tử, đôi môi ấm áp mềm mại đặt trên môi nàng, Ngọc Tử lập tức cứng môi hắn kề sát môi nàng, ngay sau đó một bàn tay lạnh lẽo kéo đai lưng của Tử rùng mình!Nàng hô một tiếng, hai tay đồng thời để trên ngực của hắn, đẩy thật mạnh!Cú đẩy này vô cùng bất ngờ, lực đạo cũng rất tử Xuất chỉ kịp kêu một tiếng đau, cảm giác được tay hắn không còn ôm chặt nữa mà Ngọc Tử cũng nhảy ra nhảy đến chỗ cách hắn chừng hai ba bước, hai tay đồng thời bối rối buộc lại thắt lưng. Đồng thời, hai mắt của nàng còn nhìn chằm chằm vào công tử Xuất với vẻ cảnh giác, phòng này, công tử Xuất giật thị tì đứng ở ngoài cửa điện cũng giật họ không nói được một lời, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Ngọc Tử chằm chằm. Trên nét mặt như thể nàng đã làm một chuyện không thể tin được, rất buồn nháy mắt, Ngọc Tử tỉnh táo lại, nàng đột nhiên nhớ lại, đây là thời Xuân Thu, mà công tử Xuất, là phu chủ của thời Xuân Thu, nam nữ hoan hảo là thiên kinh địa nghĩa, nam nữ vừa mới quen biết ngủ cùng nhau, đều là chuyện bình thường, nữ nhân trong thiên hạ, không có mấy người khi lập gia đình vẫn còn xử xử nữ chỉ có khi làm mỹ nhân, làm hàng hóa còn có chút giá kệ là làm nữ nhân hay là làm cơ thiếp, phản ứng của Ngọc Tử rất khoa trương, rất nghiêm túc, rất buồn lặng, công tử Xuất là người đầu tiên lấy lại tinh mặt với vẻ mặt phòng bị của Ngọc Tử, hắn mỉm cười, môi khẽ nhếch, ánh mắt sắc nhọn mà liếc mắt nhìn Ngọc Tử một cái, sau đó thản nhiên quát ” Sao còn không tiến vào?”Các thị tì lập tức tỉnh táo, các nàng cùng uốn gối hành lễ với công tử Xuất rồi chậm rãi bước khuấy nước, tiếng cởi quần áo, hợp thành một khúc nhạc tuyệt vời.
Mất khoảng một khắc, hai người mới đi tới doanh trại trên đồi. Chỗ của Man quân và công tử Xuất đều ở giữa Tử đến rồi, người kia dặn dò “Ở đây đợi một lát, ta vào báo cho Man quân”.“Vâng.”Người kia đi rồi, Ngọc Tử liền nhìn bốn phía xung quanh. Tất cả những trướng bồng và những đống lửa các kiếm khách đang nằm đều lấy ngọn đồi này làm trung tâm, bố trí theo vòng chỗ Ngọc Tử đứng, mười mấy võ sĩ đang ngồi dưới đất, vừa đốt lửa vừa uống sữa, vừa nói chuyện phiếm. Trường kích của bọn họ đặt bên chân, trên người vẫn mặc áo giáp trúc, bội kiếm lại càng không rời khỏi hẳn là hộ vệ của Man quân?Ngọc Tử đứng một lúc, chân đã hơi mỏi, nàng đi lại vài bước, nhìn trướng của Man quân cách nàng khoảng năm mươi bước thầm nghĩ “Sao còn chưa ra?”Dường như chỉ trong nháy mắt, bầu trời hiện lên vô số ánh sao không thể đếm xuể, những đám mây bay như những dải lụa vắt ngang bầu hạ cũng đã được hai mươi mấy ngày đêm, gió thổi mơn man khiến người man mát, chỉ là mát được một lúc thì muỗi cũng bắt đầu kéo đến.“Bốp” một tiếng, Ngọc Tử vỗ mạnh vào má, sau đó nhìn qua ánh lửa, tay trống trơn, căn bản không đánh chết con “Bốp” một tiếng, lần này một con muỗi nhỏ nằm gọn trong bàn tay Ngọc Tử. Nàng bực bội vứt con muỗi đi, Ngọc Tử có chút nóng lòng “Gần được một giờ rồi, sao Man quân kia còn không gọi nàng vào?”Man quân không triệu kiến cũng khiến Ngọc Tử thoải mái hơn một chút, cái này cũng chỉ là kéo dài thời gian xử lý thôi. Chỉ là kiểu kéo dài này cũng khiến người ta lo này nàng dậm chân cho bớt ngứa, dậm được một lúc thì bắt đầu nhảy loạn.“Bốp, bốp, bốp”, những tiếng đập muỗi vang lên liên Tử vừa xua muỗi trên người vừa nhìn trướng bồng của Man quân, thầm nghĩ “Đến giờ cũng đã hơn hai giờ rồi, sao còn chưa có người ra gọi ta?”Ánh trăng đã leo lên giữa bầu trời, vô số đốm lửa đã tắt, người gọi nàng đến vẫn không xuất Tử suy nghĩ một chút, đi đến bên một võ sĩ, chắp tay nói “Nghe nói Man quân triệu kiến nên đến, nhưng mãi không được gặp Man quân, việc này là sao vậy?”Võ sĩ kia liếc nàng rồi miễn cưỡng nói “Không biết.”Ngọc Tử cúi đầu thật sâu thi lễ với hắn, đang định hỏi một tiếng nữa thì vút một tiếng, gió lạnh vụt tới, cũng chính là võ sĩ nọ vung tay lên, trường kích lạnh băng trong tay hắn chỉ vào mặt của Tử vội lui về phía sau vài bước. Thấy nàng lui ra, võ sĩ kia cười lạnh một cái rồi buông trường kích, cũng chẳng buồn nhìn nàng một Tử nhíu mày mím môi, nhìn chằm chằm vào trướng bồng của Man trong thoáng có tiếng cười của phụ nhìn lên trời, ánh trăng đã đến giữa trời, sắp đến giờ Tý rồi?Nàng suy nghĩ một chút rồi xoay người đi về. Động tác của nàng rất dứt khoát, khi nàng đi được hai mươi bước thì võ sĩ vừa vung kích khi nãy quát nàng “Tên kia, ngươi dám tự tiện rời đi?”Ngọc Tử quay nhưkhông thấy sự vô lễ của võ sĩ kia, vái chào hắn thật cung kính, bình thản trả lời “Đêm đã khuya, trăng treo giữa trời, vạn vật đều ngủ, không dám quấy rầy Man quân nghỉ ngơi. Xin cho ta đi”.Dứt lời, nàng vung tay áo, xoay người nhanh chóng bước võ sĩ hai mặt nhìn nhau, bọn họ trừng mắt nhìn bóng Ngọc Tử càng đi càng xa, thật lâu không nói nên lúc lâu sau, từ trong bóng tối có một thiếu nữ bước nữ này là người trong đám ca nữ kia, cũng chính là người đưa cuộn trúc giản, ra lệnh cho nàng đọc võ sĩ thấy nàng đi ra thì đều quay đầu, vẻ mặt bọn họ từ giận chuyển thành cười, ánh mắt của bọn họ vô cùng nóng nữ kia nhìn Ngọc Tử đang bước vội đi, nhíu mày nghi hoặc nói “Công tử Xuất nói, biết chữ có thể khiến con người trở nên cao quý, thanh bạch. Ta cũng không tin. Không ngờ, đứa bé chỉ làm việc nặng nhọc cùng đám người tạp vụ kia lại có thể không sợ không hoảng, tiến lùi thoải mái. Đây là nhờ biết chữ?”Một võ sĩ đứng lên, hắn vươn tay sờ soạng vạt áo của ca nữ này, miệng lại cười nói “Biết chữ thì sao? Sao cơ* không ở lại vui vẻ cùng ta một đêm.”Bàn tay thô của hắn sắp sờ đến ngực của ca nữ nữ kia né đi. Nàng tái mặt lườm võ sĩ kia một cái, hừ nhẹ nói “Ngươi thật to gan, người của công tử Xuất mà cũng dám động?”Võ sĩ kia cười hề hề, chắp tay nhìn ca nữ kia, nuốt nước miếng nói “Công tử Xuất là công tử của nước lớn, có tiếng hiền tài. Người như vậy sẽ không vì một ca nữ mà nổi giận với tráng sĩ”.Ca nữ kia nghe vậy thì dậm mạnh chân, nàng dùng đôi mắt quyến rũ liếc qua mọi người, giọng nói có chút lạnh lùng “Ca nữ? Sẽ có một ngày ngươi phải gọi ta là phu nhân!”Dứt lời, nàng lắc mông quay về trướng bồng của mình. Vừa đi vừa nghĩ, từ mai trở đi, nàng sẽ theo người kia học chữ. Ta cũng có thể trở nên cao quý, thanh bạch, công tử Xuất nhất định sẽ yêu thương ta, chưa biết chừng sẽ lấy ta làm thê tử. Nghĩ tới đây, nàng bưng má, vẻ mặt si Tử bước vội đi cũng không biết chuyện này từ đầu tới cuối chỉ là một trò đùa mà thôi. Khi nàng quay về, Cung đang ngẩng cao đầu nhìn chăm chú ra ngoài, thấy nàng xuất hiện, Cung vội bước đến trước người Ngọc Tử.“Sao vậy?”Cung có hơi vội vã, cũng như ông, người chờ Ngọc Tử trả lời cũng không Tử mím môi, từ tốn nói “Người kia truyền lệnh dẫn con tới cửa trướng bồng của Man quân rồi không thấy đâu nữa. Con đứng đó chờ hai giờ nhưng không có ai gọi vào, hỏi võ sĩ cũng không ai để ý. Dỏng tai lắng nghe thì nghe thấy trong trướng của Man quân có tiếng cười đùa của nữ tử. Con thấy đêm đã khuya, nghĩ chắc cũng không sao nên về trước, đợi lần sau triệu kiến”.Những lời này của nàng, câu từ cẩn thận, không chỉ nói cho Cung nghe mà còn nói cho mọi người Tử vừa nói xong, một tiếng vỗ tay “Bốp bốp” thanh thúy vang tiếng vỗ tay, Á đứng bên cạnh đống lửa nhìn Cung cười nói “Cung, con của ông có phong thái như ông”.Cung cũng cười ha hả, ông ngẩng cao đầu, vỗ mạnh vào kiếm, lớn tiếng nói “Bất kể là đối mặt với ai, nếu ta không sai thì luôn đứng thẳng lưng. Con ta làm việc rất thỏa đáng, rất thỏa đáng. Ha ha”.Bất kể là Cung hay Á đều là những người có chút kiến thức, mọi người xung quanh thấy họ nói vậy thì ánh mắt nhìn Ngọc Tử từ vui sướng khi người gặp họa lại trở thành tôn tiếng cười vui vẻ, hai cha con lại quay về bên đống cho đến lúc phụ thân ngủ rồi, Ngọc Tử vẫn chưa ngủ. Nàng nhìn ngọn lửa một lúc lâu mới thở dài, thầm nghĩ “Về cũng đã về rồi, nghĩ chuyện đó làm gì? Mình nên nghĩ xem phải làm sao mới kiếm được đao tệ đây.”Chú thích*Cơ Chỉ những người con gái thời xưa, nhất là con gái xinh đẹp
Thể loại Cổ đại - Xuyên khôngĐộ dài 309 chươngConvert tangthuvienEditor Tĩnh Uyển, Tiểu Hoắc & Heo con & Yan PurpleGiới thiệu"Truyện kể về một cô nàng không có nhiều điểm nổi trội về cả thành tích học tập cũng như thiên phú võ học đã xuyên không đến thời đại Xuân Thu Chiến Quốc, nơi chiến tranh diễn ra khắp nơi. Cô đã phải thực sự nỗ lực cố gắng để sống, mà còn phải sống thật thoải mái,....."
Truyện Ngọc Thị Xuân Thu là một truyện khá thú vị và hấp dẫn được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online, đây là truyện mới nằm trong chuỗi truyện xuyên không gửi đến bạn đọc với chủ đề tưởng như khá quen thuộc vượt qua không gian và thời gian như những truyện Bán Kiếp Tiểu Tiên, Cổ Thi Diễm Hậu,... thì đây cũng là một tác phẩm nhận được sự ủng hộ của đông đảo độc giả. Đọc truyện bạn sẽ nhận ra những điều mới mẻ, một hành trình tự không mà có nhưng lại thu được không ít bài học. Vùng hoang vu này cũng không phải vô biên vô hạn, khi Ngọc Tử đi đến giữa trưa, trong tầm nhìn của nàng rốt cục cũng xuất hiện một con đường đất vàng rộng khoảng chừng bảy mét. Trên con đường này, nơi nơi đều có vết bánh xe. Nhìn những vết bánh xe đó, xem ra nó vẫn là một con đường chính được đông đảo mọi người qua lại. Trong lòng Ngọc Tử cuối cùng cũng có thêm chút ổn định. Con đường đất này vừa rộng lại vừa dài, đưa mắt nhìn lại không thấy điểm cuối, nhưng mà Ngọc Tử chỉ cần nhìn thấy trên con đường này có vết bánh xe, có vết chân ngựa, trong lòng đã cảm thấy an ủi, bước chân cũng có khí lực hơn. Trên đầu là mặt trời sáng chói, nhiệt độ rất cao, đi không được bao nhiêu lâu, Ngọc Tử đã mồ hôi mồ kê nhễ nhại, thở hồng hộc. Ngọc Tử nhìn bốn phía xung quanh, nàng âm thầm suy nghĩ, những cây cối cỏ dại này đều xanh um tươi tốt, cũng không biết là mùa nào trong các mùa Xuân, Hạ, Thu? Đây là địa phương quỷ quái nào, mà lại có nước Tề, lại có nước Lỗ, lại còn thành trì gì đó, chả lẽ nàng đã đi tới thời đại Xuân Thu Chiến Quốc sao? Đi được một canh giờ, hai bên vẫn là rừng cây rậm rạp. Đây là nơi nào, chắc chắn nàng đã xuyên không nhưng liệu mọi chuyến sẽ diễn tiến thế nào, mời bạn đón đọc truyện xuyên không đặc sắc Edit Tiểu Hoắc & Heo con
Giới thiệu Thể loại Cổ đại – Xuyên không Độ dài 309 chương Convert tangthuvien Editor Tĩnh Uyển, Tiểu Hoắc & Heo con & Yan Purple Giới thiệu “Truyện kể về một cô nàng không có nhiều điểm nổi trội về cả thành tích học tập cũng như thiên phú võ học đã xuyên không đến thời đại Xuân Thu Chiến Quốc, nơi chiến tranh diễn ra khắp nơi. Cô đã phải thực sự nỗ lực cố gắng để sống, mà còn phải sống thật thoải mái,…..” TẢI EBOOK MỚI NHẤT Like page để cập nhật truyện hay Tải Ebook Truyện Miễn Phí Tài khoản VIP tải ebook không quảng cáo Xem Hướng dẫn tải ebook về máy TẢI EBOOK Ngọc Thị Xuân Thu AZW3 TẢI EBOOK Ngọc Thị Xuân Thu PRC/MOBI TẢI EBOOK Ngọc Thị Xuân Thu EPUB TẢI EBOOK Ngọc Thị Xuân Thu PDF
ngoc thi xuan thu full